Ngày xửa, ngày xưa có một người đàn bà nghèo sinh được ba cô con gái, bà rất yêu thương các con, bà lo cho các con từng li, từng tí, nhà nghèo bà phải làm nụng vất vả để nuôi các con nhưng bà không hề phàn nàn, được yêu thương chăm sóc cả ba cô con gái đều lớn nhanh như thổi, cả ba đều đẹp như trăng rằm, thế rồi lần lượt hết cô này đến cô khác đi lấy chồng. Năm tháng trôi qua bà mẹ tuổi mỗi ngày một già, sức mỗi ngày một yếu. Một hôm bà thấy trong người mệt mỏi, bà biết mình không sống được bao lâu nữa, bà nhớ các con nhưng cả ba cô gái đều ở xa bà quá nên bà không thể đến thăm các con được, bà liền nhờ sóc con đưa thư cho ba cô gái...